Thứ Bảy, 26 tháng 5, 2012

Nhật ký của một tù binh Nhật Bản trong thời kỳ bị giam cầm tại Liên Xô PHẦN 4 - HÃY CÙNG SÁT CÁNH BÊN NHAU

Nhật ký của một tù binh Nhật Bản trong thời kỳ bị giam cầm tại Liên XôPHẦN 4 - HÃY CÙNG SÁT CÁNH BÊN NHAU

Kẻ thừa hành

Mỗi quốc gia đều có những kẻ được gọi là người thừa hành. Có những lính Đức lớn tuổi trông vẻ cổ quái đứng ra lãnh trách nhiệm phân công công việc cho các binh lính Nhật bản.

Những kẻ dốt toán 

"Một, hai, ba, bốn, năm", - đã đếm bao nhiêu lần rồi mà lần nào cũng sai. Có lẽ do vậy tù binh xếp thành bốn hàng dọc. Hầu hết lính Nga trẻ đều kém toán và họ mất rất nhiều thời gian để đếm kiểm.

Tình yêu

Đàn ông và phụ nữ đều tham gia việc tái xây dựng thành phố sau khi Thế chiến thứ 2 kết thúc. Những phụ nữ anh dũng lãnh nhiệm vụ đảm đương thậm chí cả những công việc nguy hiểm nhất. Tại Nhật Bản ngày nay thật khó có thể tưởng tượng đến những gì tương tự như vậy.Một vài phụ nữ Nga thậm chí còn bị lính Nhật quyến rũ. Đó quả là những khoảng khắc đẹp.

Sự may rủi của số phận 

Lắp dựng hệ khung thép. Công việc này nguy hiểm nên chúng tôi bắt buộc phải đi giày công tác. Mười người chúng tôi được chọn làm việc sau: băng qua thanh gỗ bắc ngang qua dàn khung thép để trút xi măng thành đống khỏi xe đẩy.

Xúc than

Công việc loại này phải làm với rất nhiều nỗ lực: chúng tôi phải trút than từ toa tàu hàng xuống đất. Bị thúc "nhanh lên, nhanh lên" chúng tôi xúc không ngừng nghỉ.

Lao động làm đẹp cả đàn ông và phụ nữ 

Kế hoạch tái thiết thành phố có thời hạn 5 năm, do vậy thậm chí các nữ thanh niên cũng làm việc rất vất vả. Lao động làm đẹp cả đàn ông và phụ nữ.

Đám ăn trộm

Vài phút trước giờ điểm quân buổi chiều là lúc chúng tôi đi ăn trộm. Chúng tôi ăn trộm bóng đền để có chút ánh sáng cho lán trại. Chúng tôi đói và thế là chúng tôi dùng gậy tre đục một lỗ vào túi gạo để lấy một chút. Chúng tôi không thể lấy đi nhiều hơn.

Búa khoan

Theo tôi đó là bánh xe của đoàn tàu hỏa. Nếu ta đứng quá gần nó khi đang hàn thì mắt ta có thể bị đau vì khí nóng. Chúng tôi đục bề mặt của bánh xe bằng búa khoan. Những mảnh phoi nhỏ bắn vào mắt khiến tôi không còn nhìn thấy gì và một bác sĩ người Đức đã phẫu thuật cho tôi.

Bệnh viện ở Druzhkovka

Tôi mất hai tuần tại bệnh viện "Drossikovka". Tôi bị mù trong hai tuần. Tôi đã hiểu ra tầm quan trọng của thị giác. Tôi kết bạn với những người bạn Đức rất tốt bụng và trẻ trung. Sau khi lấy lại được thị giác tôi giúp đỡ những bệnh nhân yếu để đáp lại những gì tôi đã được nhận. NIềm vui mỗi ngày là được giúp đỡ cho họ.

Làm ca đêm

Tôi không thích làm ca đêm: rất buồn ngủ. Ca đêm cứ thế luân phiên. Định mức sản lượng khá cao và nhiều tù binh bị trấn thương khi đang vội vàng ban đêm. Đôi khi có người chết.

Bốc dỡ bằng sức người ở khu nhà kho

Chỉ có hàng hóa nặng được trữ tại nhà kho nên rất vất vả để chuyển hàng ra hoặc vào. Lính Nhật làm việc hăng hái tới mức làm bác sĩ người Nga phát lo cả lên.

Anh người Đức giả dạng làm người Nhật

Người Nhật thích ăn gạo và chúng tôi được cấp phát thứ thực phẩm ấy vốn rất quý giá ở nước Nga. Nhưng lượng cấp rất hạn chế và đôi khi một anh lính Đức cũng tới để kiếm thêm ít gạo, giả vờ là một người Nhật. Anh ta quả gặp may.

Chiếc ghế đau đớn 

Chúng tôi chỉ được tắm một hay hai lần mỗi tháng. Ngồi tắm rất khó - chúng tôi gầy đến nỗi xương chọc cả vào mặt ghế cứng.

Giải thi đấu bóng bàn 

Các tù binh Nhật vui vẻ tổ chức giải bóng bàn với người Đức.Có lẽ do cách cầm vợt kỳ lạ mà người Nhật đã dễ dàng chiến thắng.

Nỗi ác cảm bếp núc 

Ở bất cứ đâu bạn cũng có thể bắt gặp sự ghen tỵ với đĩa ăn của bạn. Khẩu phần Nhật có vẻ nhiều hơn và người Đức luôn thèm khát chọc dao vào đĩa của bạn. Họ ăn bánh mì và súp thịt, người Nhật thì ăn cơm, súp miso (tự nấu) và những món khác.


Digg Google Bookmarks reddit Mixx StumbleUpon Technorati Yahoo! Buzz DesignFloat Delicious BlinkList Furl

0 nhận xét: on "Nhật ký của một tù binh Nhật Bản trong thời kỳ bị giam cầm tại Liên Xô PHẦN 4 - HÃY CÙNG SÁT CÁNH BÊN NHAU"

Đăng nhận xét