Nhật ký của một tù binh Nhật Bản trong thời kỳ bị giam cầm tại Liên XôPHẦN 2: LAO ĐỘNG CỰC NHỌC
Định mức sản lượng
"Làm việc theo nhóm 4 người thật kinh khủng, bởi định mức sản lượng đặt ra vẫn như nhau nhưng có hai người phải đảm nhận nhiệm vụ bốc dỡ và vận chuyển."
Những người không làm việc thì không được ăn. Chúng tôi lập tức phải đi xuống đục đá tại khu mỏ. Tôi dùng một cái choòng để đục vào khối đá tảng với sản lượng định mức là 1 m3/người.
Người lính Nga trẻ
"Lính Nga theo dõi chúng tôi suốt ngày, đôi khi ngủ gà gật, đôi khi đọc to một quyển sách."
Những viên đá được đập ra được chất lên xe cút kít, kéo lên đồi và trút thành một bức tường. Tôi cắn răng làm công việc xây dựng lần đầu tiên trong đời này
Trung sĩ giơ tay ôm chặt mũi
"Luôn luôn đi gần tôi, mắt dán chặt vào tôi bất kể tôi đang làm gì. Rặn ra cho xong quả là rất khó cho tôi."
Không cần phải nói cho anh ta biết là anh cần phải ra ngoài - anh ta sẽ chẳng hiểu anh đâu.
Chiếc hái cắt cỏ
"Cô gái nói rằng ta không nên quay vặn lưng lại."
Nhiều lần tôi cố thử làm việc với chiếc hái kiểu Nga. MỘt cô gái trẻ sử dụng nó dễ dàng trong khi tôi chỉ biết đổ mồ hôi chứ không được gì.
Khoai tây
"Này, "anh Nhật", cầm lấy khoai tây."
Các cô gái ở bất cứ quốc gia nào đều rất tốt bụng. Người ta nói rằng Ukraine có đất đai phì nhiêu cho nên người ta trồng rất nhiều khoai tây.
Sau giờ làm việc
"Do svidania baryshnya"(Tạm biệt, cô gái trẻ), "Rabota-konets. Kolkhoz"(Xong việc rồi. Về nhà thôi)- chúng tôi nói lời tạm biệt nhau bằng tiếng Nga."
Chúng tôi kết thúc công việc đồng áng bằng những từ vừa học được "Do svidania"(Tạm biệt), "Spasibo"(Cám ơn). Hoàng hôn đỏ thắm đẹp thực sự. Bầu trời Đông Âu khắc hẳn bầu trời miền Mãn Châu.
Chuyến đua trong thời tiết khắc nghiệt
"Thậm chí những lính Nga khỏe mạnh cũng vẫn bị ấn tượng trước sức khỏe của ngựa. "Con ngựa khỏe thật!"
Người đồng đội của tôi (là kỵ binh) đã cố gắng tới được kho lương thực của trại thật nhanh trong điều kiện thời tiết khắc nghiệt.
Tôi sinh ra với chiếc thìa bạc trong miệng
"Phong cảnh thật đẹp, nhưng ngày hôm đó chúng tôi bị dính trong một trận bão tuyết và phải làm việc trong bóng tối mù mịt."
Chúng tôi không thể trông thấy gì trong khoảng cách một cánh tay. Rất nhiều người hôm đó bị thương. Thần Chết trừng trừng vào mắt tôi khi khi tôi trượt ngã trên dốc. Các bạn đỡ lấy tôi để đứng lên. Suy nghĩ đầu tiên của tôi khi tỉnh lại là: "Có phải số phận bắt mình chết nơi này không?!"
Mỏ khai thác đá
"Nếu ta luôn phải làm việc trong nhiệt độ -15oC thì ta sẽ quen dần với nó. Tuy nhiên có rất nhiều người bị hạ gục vì giá rét."
Những giọt nước mắt băng giá
"Chiến tranh đã kết thúc mà phải chết ở đây thì thật... ngu ngốc... Chúng tôi gọi tên họ, nhưng không ai trong số họ tỉnh lại..."
Nhiệt độ mùa đông ở Đông Âu xuống dưới -25oC tới -30oC và đối với người Nhật thì sống trong lều dưới nhiệt độ như vậy không dễ dàng gì. Có ngày trong buổi sáng chúng tôi phát hiện ra một người bạn của mình đã đông cứng vì lạnh.
Dòng sông băng
"Con sông rộng thật", - tôi đã nghĩ như vậy. Đó là sông Dnieper."
Bị chất lên xe tải chúng tôi bị đưa đi xa. Công việc của tôi và người bạn là đục vỡ băng trên sông. Chỉ một bước hụt là ta có thể trượt ngã xuống nước.
Anh gọi như thế là tắm sao?!
"Ngày hôm đó cái chết trừng mắt nhìn tôi thêm lần nữa."
Theo lệnh của ông bác sĩ Xô viết chúng tôi được đưa ra ngoài để đi tắm. Tắm ở nhiệt độ -25oC ?! Tôi kể nhé - không đùa đâu. Chúng tôi có thể chết dễ dàng vì mất nhiệt nếu chúng tôi không trẻ và khỏe như vậy. Chúng tôi làm tan tuyết trong các thùng sắt và mỗi người có thể tắm trong giá tuyết với một gàu nước.
Phân chia khẩu phần
"Dao cắt xuống bánh mì. Bánh mì đen."
Đá là thứ trách nhiệm đáng ghét nhất. Sự im lặng buồn thảm. Mọi con mắt dồn vào lưỡi dao đang cắt xuống. Căn phòng ngập một nửa dưới tuyết, chiếu sáng bởi ngọn nến tự chế leo lét.
Khu trại tù ngập một nửa dưới tuyết
Trại tù binh chiến tranh Nhật Bản nằm tại vùng phía bắc của lục địa Á Âu khổng lồ. Nhiệt độ xuống -30 là chuyện thường.
Phụ nữ trong Quân đội Xô viết
Nữ trung sĩ của Quân đội Xô viết. Các nữ chiến sĩ của cái đất nước không phân biệt nam nữ này quả là đáng ngạc nhiên đối với chúng tôi. Người Nhật với quá khứ gia trưởng bị sốc nặng. Các cô gái chịu đựng được giá rét, có cá tính, dịu dàng và có cặp mắt tuyệt đẹp. Thật là tuyệt vời.
Nữ Trung úy- Bác sĩ đẹp lộng lẫy
Hầu hết các bác sĩ đều là phụ nữ. Nữ bác sĩ-trung úy với bộ ngực to đẹp lộng lẫy đi tới với đôi vai ưỡn ngang kiêu kỳ... Đất nước đa dân tộc này không hề có sự phân biệt giữa các dân tộc. Do đó mọi tù binh người Nhật đều được khám riêng (theo tui hiểu có nghĩa là khám hạ bộ) như tất cả những người khác.
Công việc phân loại khoai tây
Khoại tây luôn được phân loại tại nhà kho. Công việc này dành cho những người không còn khả năng làm được những việc nặng nhọc hoặc những ai bị ốm. Ta có thể treo cái xô sắt có dây mayso điện để đun và chén món khoai luộc. Đây là một công việc ngon lành.
Phần thêm của danngoc
Nhà kiểu bán hầm
Tôi xấu hổ
Có lần tôi được một nữ bác sĩ khám và tôi xấu hổ chết được. Cô ấy lo cho những binh lính gầy yếu, bắt họ phải lên giường nghỉ: "Skoree spat''!" (Đi ngủ nhanh lên!) Giọng nói cô thật dịu dàng.
Tôi sẽ kể lại cho mẹ anh...
Nước mắt rơi không kìm lại được. Tôi khóc suốt ngày. Thật kinh khủng khi có ai đó qua đời trước mắt bạn. Tôi hứa sẽ kể cho thân mẫu anh ta mọi điều nếu tôi có thể tự mình về được quê nhà.
Nằm xuống nơi đất khách quê người
Cầu cho nắm tro tàn này được an nghỉ nơi đất khách quê người. Anh có là người Đức hay Hungary cũng vậy thôi - đều như nhau. Đám tang... Có thể ngày mai sẽ là đám tang của anh.
0 nhận xét: on "Nhật ký của một tù binh Nhật Bản trong thời kỳ bị giam cầm tại Liên Xô PHẦN 2: LAO ĐỘNG CỰC NHỌC"
Đăng nhận xét