Tác giả: Bịa đặt
Thời gian như thoi đưa, bốn mùa thay đổi, trong một khu rừng nọ có một đàn khỉ sinh sống, trong đàn khỉ, có một con khỉ cái rất xinh đẹp cũng theo thời gian mà dần dần già nua. Khỉ cái thấy hồng nhan thay sắc, da dẻ dần dần mất đi vẻ bóng mịn; Lưng còng, mắt mờ, răng rơi lã chã… Khỉ cái ta cho là tài hoa không trở lại, cuộc đời như bóng ngã về tây, cảm thấy bi ai sợ hãi. Lẽ nào cuộc sống kết thúc không tiếng tăm, không hơi thở như thế này sao? Đâu là những vẻ vang? Đâu là những thèm muốn của đàn khỉ đực mỗi khi mình đi qua? Đâu là chiến tranh giữa các đàn khi mà chỉ vì mình mà đau thương thấm đẫm? Đâu là cái đẹp vĩnh cửu của ta được lũ khỉ đực tôn vinh?...
Nghĩ đến đó, nó liền cầu cứu với Thượng Đế, Ngài nhìn nó dịu dàng nói:
- Này con, đây là con đường mà mỗi sinh mệnh phải đi qua.
Khỉ cái vẫn phản biện đến cùng:
- Thế không phải ngài nói sinh mệnh là vĩnh hằng sao?
Thượng Đế khẽ cười:
- Sự huyền diệu của sinh mệnh là ở đây: không có sống thì không có chết, không có chết thì không có sống”.
Trong mình thế lực đang tàn tạ, ngã lòng, dung nhan đẹp đẽ của khỉ đã bị tróc ra tàn rụng. Trong tuyệt vọng vô cùng, Khỉ cái đột nhiên nhìn thấy đàn khỉ con đang vui đùa bên cạnh. Khỉ bắt đầu hiểu rõ lời của Thượng Đế: chỉ có đi qua cái chết, mới có thể trở lại cái sống.
Sau khi sức cùng lực kiệt, hơi thở cuối cùng sắp tắt, khỉ liền thấy đàn con đang tuổi ăn tuổi lớn vây quanh, khỉ cái đã hài lòng, nở một nụ cười không luyến tiếc rồi tạ thế.
Qua thắc mắc của khỉ cái, và trả lời của Thượng Đế, ta thấy:
Ai cũng có một thời đẹp đẽ và một thời xấu xí. Đẹp và xấu, yêu và ghét là những cụm từ “quái ác” có sức mạnh làm cho các cô gái mười bảy như hoa mới nở phải điêu đứng. Nhưng có mấy ai hiểu và chịu hiểu “đẹp rồi xấu, trẻ rồi già”, đó là quy luật của tạo hoá.
0 nhận xét: on "CUỘC ĐỜI CỦA KHỈ CÁI"
Đăng nhận xét