CON GÀ VÀ ĐÔI CÁNH
Nguồn: Le Ba Bia
Con lừa hỏi con gà: Cũng có cánh tại sao đại bàng biết bay mà anh thì chỉ có kiếm ăn quang quẩn bên cối xay vậy?
Gà tỏ ra kinh ngạc và lớn tiếng: Cái gì, tôi có cánh à?
Con lừa cũng lớn tiếng vẻ kinh ngạc: Cái gì, anh không có cánh sao?
Con gà giật mình: Trời ạ, cái này là cánh của tôi sao? Tôi nghĩ rằng mẹ tôi cho tôi để làm quạt chứ?
BÀN
Bổn phận của các nhà giáo dục là không những truyền đạt kiến thức cho học trò, mà còn có bổn phận khơi dậy các khả năng, sở trường, thế mạnh… có nơi học trò, mà chính chúng nó cũng không biết. Nếu không, nhântài của đấtnước sẽ dần dần mai một và mất đi.
Một cộng đồng vững mạnh, một đất nước thanh bình, một gia đình hạnh phúc là biết khơi dậy cái tôi của cá nhân, có nghĩa là biết làm cho mỗi cá nhân phát huy đựơc khả năng thực sự đang tồn tại trong mỗi bản thể để xây dựng chính mình, gia đình, cộng đồng đó ....
Nếu là người lãnh đạo thì nên thúc đẩy các thành viên phát triển các năng khiếu, sở trường của họ. Nếu là những nhà giáo dục thì điều đầu tiên nên làm là phát hiện nhân tài thông qua việc khơi dậy thế mạnh, sở trường, năng khiếu… của từng học trò.
Nói vậy thì có lẽ mỗ đang đi ngược lại với nền giáo dục của Việt Nam hiện nay (một nền giáo dục đã biến NGƯỜI thành LỪA và bây giờ nền giáo dục đó đang biến LỪA thành BÒ) Kekeke
Thôi thì dù sao thì mỗ cũng chúc cho sự nghiệp của các nhà giáo dục Việt Nam ngày càng vững mạnh và thành công trong lĩnh vực giáo dục của mình vậy. Một thế hệ, hai thế hệ… nhồi và nhét, tẩy và rửa … chả nhằm nhòa gì, thêm vài thế hệ nữa chắc cũng chẳng sao. Chúc các vị có đủ sức tiếp tục nhé!
DƯA KHÚ
0 nhận xét: on "CON GÀ VÀ ĐÔI CÁNH"
Đăng nhận xét