Thứ Tư, 2 tháng 4, 2014

LÒNG BAO DUNG

LÒNG BAO DUNG

Nguồn: Lê Bá Nổ (Chôm chỉa và bịa đặt)

PS: Mọi sự vốn dĩ chả phải của ai, của trời đất bày ra rồi ta chôm lấy mà dùng vậy!

Một chú khỉ chỉ vì mải mê đuổi theo một con bướm vì sự đùa nghịch của mình, đuổi mãi, đuổi mãi… khỉ ta chẳng để ý dưới chân mình là gì mà chỉ say mê đuổi theo, chẳng may khỉ ta rơi xuống một cái đầm đầy bùn rồi mới tỉnh ra, khỉ hoảng hồn cựa quậy, vùng vẫy muốn cố thoát ra nhưng càng vẫy càng lún sâu. Khỉ định tâm, an thần lại và suy xét… Chú thấy lạ vì mùi hôi bốc lên nồng nặc, sự bẩn thỉu vấy bẩn khắp người, chú quan sát một hồi thì thấy phía trên hoa cỏ bao la, tỏa hương khoe sắc, nhất là các nàng sen lung linh trong nắng hương bay sắc tỏa khiến cho ong bướm dập dìu. Chú thắc mắc lắm, bèn cất giọng hỏi bùn:

Bùn à:

Anh vừa hôi thối, vừa lầy lội nhưng tôi thấy anh như lấy toàn bộ sinh mệnh bồi bổ cho sen, khiến sen cao quý đẹp đẽ, hưởng hết vinh hoa phú quý của nhân gian, mà anh thì lại chịu đựng đủ điều chế giễu ghẻ lạnh, anh không ghen ghét, không vì thế mà uất ức sao?”

Bùn nói:

Xưa nay chưa từng có ai làm mẹ mà ghét bỏ con gái đi lấy chồng; cũng như từ trước đến nay không ai làm bố mà ghen ghét thành tựu của con cái vượt qua mình”, xưa nay cũng chưa từng thấy một ông thầy nào đi ghen ghét vì học trò vượt mình. Đó, nhân gian gọi là “Hậu sinh khả úy”, là “Biển đông sóng đầy, lớp sau xô lớp trước”… đấy khỉ ạ! Như thế há ta chẳng hạnh phúc nhất dương gian này hay sao?

Nói tóm lại: Ta xấu xí, hôi thối, lầy lội nhưng sự bao dung của ta chứa đầy đủ sự sống và sự thanh- sắc của đời, và cũng chính sự bao dung của ta khiến trăm hoa đua nở trong lòng ta đó!

Qua trao đổi với bùn một hồi, bỗng dưng chú khỉ thoát ra được khỏi đám bùn lầy như đang trực nuốt chửng lấy mình. Chú quay lại cảm ơn và hẹn ngày tái ngộ. Vừa đi vừa nghêu ngao ca bài “Điệu gầm của sư tử cái”
mà trong lòng vui sướng như chưa bao giờ vui sướng hơn vì chú đã đốn ngộ ra nhiều điều từ vụ này.



Lời bàn:

“Bao”: Nghĩa là ôm, gói, đùm, bọc, “Dung”: có nghĩa là chứa, đựng. “Bao dung” có nghĩa là dung thứ, đùm bọc, là khoan dung, là nhân ái…

Trong đời sống của vạn vật hữu sinh, nếu không có sự bao dung của vật này với vật kia thì sự sống chắc gì tồn tại?

Trong cuộc sống con người, vợ hoặc chồng không dung thứ cho nhau thì hôn nhân chẳng bao giờ bền lâu.

Trong gia đình, bố mẹ hết lòng và dung thứ cho con cái, dù con cái có ngỗ nghịch, dù đứa con đó có quá quắt, “phá gia chi tử” nhưng bố mẹ vẫn bao dung và tha thứ. Đùm bọc và thương yêu…

Trong vũ trụ, không có sự bao dung của Thượng Đế, thì con người, vạn vật có nô đùa, cười vui trên mặt đất này chăng? Thiết nghĩ, mỗi vật thể sống đều mang trong mình hơi thở, tế bào, từ trường… sống đó thôi, đó há chẳng phải là sự bao dung, che chở của Thượng Đế đó sao? Sự bao dung của Thượng Đế thì không thể kể hết được, sự bao dung của Ngài rộng lớn vô cùng, trời đất vạn vật không thể chứa nổi. Tình yêu thương ngài dành cho con người, vạn vật cũng vô bờ bến và sẵn sàng che chở.

Tóm lại, chúng ta luôn xúc phạm đến tình yêu của Ngài, luôn ngỗ nghịch với Ngài, giống như chú khỉ kia ngỗ nghịch với bùn, nhưng Ngài vẫn dung thứ… Ngài vẫn luôn đợi chờ chúng ta, sẵn sàng đưa tay ôm chúng ta vào lòng.

Qua đó, bùn tuy hôi thối, xấu xí nhưng sự bao dung của bùn thì vô bờ bến, bùn luôn tự hào về điều đó, luôn tự hào vì những đứa con đầy hương sắc đơm hoa kết trái trên mặt bùn.

Qua vụ này, chắc chắn chú khỉ kia sẽ nhận được bài học thích đáng và một sự đốn ngộ vô bờ trong cái đầu “Thông minh” và cái “Tâm” hiếu động của chú!

Digg Google Bookmarks reddit Mixx StumbleUpon Technorati Yahoo! Buzz DesignFloat Delicious BlinkList Furl

0 nhận xét: on "LÒNG BAO DUNG"

Đăng nhận xét