Hôm nay thời tiết xuống âm 1 độ, chủ nhật ngồi nhà, lạnh, chả biết làm gì nên đành lôi đồ cũ ra để mà chiêm nghiệm vậy. Tạm thời mỗ đẩy entry kia xuống dưới nhá bà con. Khi nào mỗ hết lạnh, mỗ tế sau
Nguồn: Chôm chỉa và biên soạn
Hoa hải đường ôm tâm nhĩ bị nghiến đau và chảy máu, đau khổ báo cáo cùng Thượng Đế, nói:
- “Người lạ làm tổn thương con, con có thể quên đi rất nhanh, tại sao người càng thân cận, càng làm cho con không thể chịu đựng được?”
Thượng Đế than thở, nói:
- “Thân cận không nhất định là thân mật, thân mật không nhất định là thân yêu. Người càng thân cận, thường làm tổn thương cho nhau càng sâu. Trước mặt người chí thân, chí cận, chí ái, thì trong lòng mình không bố trí phòng thủ, cho đến nỗi bị vết thương đã sâu mà lại lớn.
Lời bàn:
Tục ngữ Việt Nam có câu: “Yêu nhau lắm, cắn nhau đau”. Thật là đúng không chê vào đâu được.
Các cặp vợ chồng trước khi ly dị, không phải là họ đã có thời kỳ yêu nhau lắm sao?
Các bạn trẻ thanh niên nam nữ, trước khi chia tay nhau “đường ai nấy đi”, không phải đã có lần họ đã bất chấp những nghề nghiệp tương lai mà bố mẹ định sẵn cho họ, để đi theo tiếng gọi tình của người bạn gái (trai)sao?
Họ đã có một thời bất chấp mọi thứ trên đời: khen chê, thù ghét, đau khổ, vui buồn, sung sướng… … phớt lờ mọi sự để được: YÊU.
Nhưng cái đau khổ nhất của họ, chính là bị phản bội, bởi càng yêu thương tin tưởng bao nhiêu, đến khi tan vỡ, thì sự thù ghét cũng theo đó mà nhân lên cho đầy bấy nhiêu.
Xét trong mối quan hệ xa và nhẹ hơn xung quanh chúng ta, ta cũng thấy khối điều được gọi là "Mắt thấy tai nghe" như vậy, như: Bạn bè thân thiết như tay như chân, bỗng một ngày lá mặt lá trái với nhau rồi đến mức cầm dao đâm sau lưng nhau, không phải họ cũng yêu thương quý trọng nhau một thời đó sao?
Phàm đã là con người thì đều có "hỉ, nộ, ái, ố, dục, tham, sân, si) cả, bởi vậy mà Đức Thế Tôn cũng đã đề ra con đường gọi là "Tứ diệu đế" và "Bát chính đạo" đó sao? Nếu đó không phải là bản chất của con người, sao lại phải đề cao những con đường đó đến vậy?
Và phàm đã là con người trong thời buổi hiện nay, lại càng đều như thế cả nhưng người hiểu lễ nghĩa, có học và có bề dày văn hóa... thì họ không xử sự như đa số con người thông thường vậy, nghĩa là người hiểu lễ nghĩa, có học và có bề dày văn hóa... không thù hận, không oán ghét, không “yêu nhau lắm, cắn nhau đau”, nhưng càng yêu càng xoá bỏ những khuyết điểm, càng ban ân sủng, càng chờ đợi.
Người đó sẽ buồn biết bao, khi người mà được họ yêu thương lại đi lừa dối, phản bội họ?
0 nhận xét: on "LÒNG KHÔNG BỐ TRÍ PHÒNG THỦ"
Đăng nhận xét